Sau khi tôi hoàn thành bài hướng dẫn yoga của mình, các học viên nam trong lớp thường tiến đến với sự tôn trọng và bắt tay tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi để thể hiện sự biết ơn của họ.
Đây là điều tôi chưa từng gặp trong các lớp học khác mà mình hướng dẫn – đây là lớp yoga mà tôi đảm nhiệm ở nhà tù Rimutaka.
Tôi đã dạy yoga tại đây hơn 2 năm và dạy ở các nhà tù khác ở New Zealand trong 7 năm qua. Khi tôi hướng dẫn, tôi cố gắng đem một chút ánh sáng đến môi trường tối tăm và kham khổ này. Mỗi nhóm mà tôi hướng dẫn đều khác nhau và do đó đòi hỏi cách tiếp cận khác nhau.
Tuy nhiên họ đều tiếp nhận tình yêu. Họ đều tiếp nhận sự hài hước. Họ đều tiếp nhận tính nhân văn.
Tôi đã học được rằng không phải là tôi dạy họ tôi là ai, tôi như thế nào và thái độ bên dưới cái vỏ hình tôi thể hiện. Tôi đơn giản chỉ chia sẻ đam mê và tình yêu yoga của mình với những người này và họ thấu hiểu. Quỹ giáo dục yoga trong nhà tù được thành lập năm 2009 khi một y tá và 1 giáo viên yoga Satyananda nhận ra họ có cùng tầm nhìn.
Chúng tôi không biết là tầm nhìn của chúng tôi bắt đầu từ đâu nhưng đó là dạy thiền định và yoga cho tù nhân.
Người giáo viên yoga đó, là tôi, được truyền cảm hứng làm điều này từ nhiều năm nhưng tôi chỉ mới bắt đầu dạy tình nguyện ở nhà tù Waikeria. Trong 2 năm vừa quản lý một trung tâm yoga trong vùng ở Hamilton vừa dạy yoga ở nhà tù mỗi tuần, tôi đã phải cố gắng rất nhiều để kiếm sống.
Lúc đó Bộ Cải huấn cũng không tài trợ để trả tiền đi lại hai lần một tuần. Tuy nhiên tôi vẫn kiên định. Có cái gì đó đã thúc đẩy tôi.
Khi Heather gọi cho tôi lúc cô đang là một y tá tại Trung tâm cải huấn Spring Hill, chúng tôi nhận ra mình có cùng ý tưởng. Chúng tôi thảo luận về khía cạnh tài chính khó khăn và cô đề nghị thành lập một quỹ.
Voila!… Mọi thứ đi vào trật tự khá nhanh chóng. Dường như có một lực đẩy thần thánh nào đó hiện hữu. Văn bản chứng từ vận hành quỹ được một người bạn luật sư giúp, và rồi một số yogini đáng tin cậy tham gia. Chúng tôi cảm thấy tràn đầy niềm tin rằng chúng tôi sẽ xin được tài trợ từ các quỹ cộng đồng và cá nhân để trả chi phí ccho tôi và cả giáo viên Saytananda khác ở New Zealand.
Từ khi thành lập, giáo viên và ban quản trị quỹ YEPT đã đóng góp hàng trăm giờ giúp duy trì quỹ và đảm bảo sự phát triển của nó. Ban quản trị làm nhiều việc quản lý. Năm 2011, chúng tôi may mắn có được Leigh Taylor, một người mẹ hai con và cũng là một yogini được truyền cảm hứng để giúp. Cô nhìn thấy các lợi ích của yoga trong nhà tù và cũng thầm ước có thể thực hành cái đích cao nhất của yoga: phục vụ không vụ lợi. Leigh đảm nhận vai trò Quản lý tài chính và giúp chúng tôi kiểm soát, cập nhật sổ sách kế toán. Sự giúp đỡ ấy quả là vô giá.
Mặc dù có nhiều khó khăn, việc khởi đầu và vận hành YEPT là một hành trình đáng kinh ngạc.
Những điều tôi đã học được:
Bộ Cải huấn rất trân trọng các tình nguyện viên. Đáng tiếc là họ lại không có vốn cho giáo viên của họ, nhưng chúng tôi cũng vẫn vui vẻ phục vụ vì chúng tôi tin vào tính hiệu quả của nó và chúng tôi muốn chứng minh cho điều đó. Tôi thường đùa là “chúng ta cũng đang “đếm lịch””.
Phần thưởng rất to lớn:Được nhìn sự thay đổi của các tù nhân làm trái tim tôi nhảy múa. Đấy là những lớp học yêu thích của tôi vì các học viên đều đón nhận. Họ mong được học phương pháp giúp thoát khỏi tâm trí khỉ, nhảy nhot không ngừng. Những người tôi dạy đã gây ra những tội ác nghiêm trọmg nhưng khi họ thả lỏng và nhắm mắt, tôi nhìn thấy bên trong đó là những đứa trẻ yếu ớt và đứa trẻ đó lại rất xinh đẹp.
Chúng tôi dạy những người này thực hành những bài tập thiết kế riêng cho họ – những bài tập cho họ sự thư giãn sâu, giải toả stress và giảm áp lực cơ thể, tâm lý và cảm xúc.
Các chương trình khác nhau của thực hành yoga thông thường đã được sử dụng trên thế giới trong nhiều tình huống khác nhau, ví dụ như nhà tù và trung tâm phục hồi, để giúp kiểm soát sự tức giận, lo lắng, trầm cảm và hành vi nghiện ngập. Các nghiên cứu quốc tế cho thấy những tù nhân sẽ thay đổi hành vi nhờ vào nhận thức tăng dần thông qua yoga.
Thử thách lớn nhất
Thử thách lớn nhất là gọi tài trợ cho những ai không hiểu được ích lợi tổng thể của nó. Các nhà quản lý nhà tù chưa từng tập yoga thì nghĩ nó chỉ là một hình thức tập luyện. Thêm vào đó là chúng tôi cũng chạm phải những thái độ kì lạ. Ví dụ như, nhiều nhà tài trợ trả lời rằng:”Xin lỗi, chúng tôi chỉ tài trợ cho các tổ chức mà hoạt động của họ có ích cho cộng đồng, mà tù nhân thì không được xem là một phần của cộng đồng.”
Tôi thấy khá bất ngờ. Nếu chúng ta không đón nhận và hỗ trợ tù nhân, làm sao chúng ta có thể đưa họ trở lại hoà nhập vào cuộc sống?
Điều phối viên tình nguyện Julie Clifton là người ủng hộ nhiều nhất mà tôi từng biết. Cô cũng tham gia lớp yoga cùng tôi nên cô hiểu tôi làm gì trong lớp. Tôi luôn đề nghị các quản ngục và chuyên gia trị liệu cùng học. Tiếc là yếu tố thời gian hạn chế điều này.
Yoga là công cụ các tù nhân dùng khi họ còn trong tù để kiểm soát tâm trí và phản ứng tích cực hơn. Nhìn thấy những khoảnh khắc “aha” làm cho tôi vui hơn. Giúp Bộ Cải huấn và nhân viên của họ hiểu điều này giúp tôi hoàn thành công việc tốt hơn.
Nếu bạn muốn dạy yoga cho một nhóm người thiệt thòi mà không có điều kiện học yoga chính thức, sau đây là vài lời khuyên:
Mỗi khi bạn lên kế hoạch chia sẻ kiến thức của mình, hãy truyền cảm hứng bằng cách dạy miễn phí, hoặc một buồi nõi chuyện ngặn với nhân viên hoặc học viên.
Uống một tách trà! Gặp riêng họ, để họ thấy bạn không có gì là đáng sợ, một người bằng xương bằng thịt không bắt họ làm những điều lạ lùng với cơ thể họ.
Khi bạn suy nghĩ bắt đầu dạy từ đâu, hãy làm theo chỉ dẫn của trái tim. Cái gì sẽ làm nó nhảy lên? Ham muốn kì lạ gì? Hãy đi theo nó. Tin rằng nó sẽ thành công.
Yoga sẽ làm việc của nó, bạn chỉ là người hỗ trợ. Mỗi người có quyền học thứ công cụ đã được thời gian kiểm chứng rằng nó thực tế và nên tiếp cận.
Yoga không phải là thứ phải được dạy ở một yoga studio trắng tinh cho người trung lưu. Tiếp cận những nhóm cộng đồng khác là phương pháp vô giá để dạy.
Vài điều về tác giả: Adhyatma dạy yoga Satyananda ở Wellington, New Zealand. Cô cũng tình nguyện viên của Quỹ Giáo dục yoga trong nhà tù (YEPT), giúp đỡ các tù nhân ở New Zealand học yoga.