Học viên thường mang theo các vấn đề cuộc sống của họ vào phòng tập để tìm kiếm chỉ dẫn. Và giáo viên cũng dễ bị cuốn vào những cuộc trò chuyện này, rất khó để họ biết được điều gì nên phản hồi.
Một giáo viên yoga chia sẻ ” 21 tuổi tôi đã dạy yoga, khi ấy tôi không sẵn sàng để tiếp nhận những mẫu chuyện đời tư của phụ nữ độ tuổi 30. Tôi đã không có sự kiên quyết để chuyển hướng cuộc trò chuyện. Cứ thế tôi đã lắng nghe cả giờ đồng hồ sau lớp kết thúc, cho đến khi tôi cảm thấy mất hết sức lực.”
Chúng ta phải học cách vẽ các vạch giới hạn. “Vì chúng ta là giáo viên, là người hợp tác (cùng học viên), không phải là những chuyên gia trị liệu riêng biệt” . Chúng ta nên biết những hạn chế của các chương trình đào tạo yoga. Forbes, một chuyên gia trị liệu tâm lý kinh nghiệm 25 năm tin nên có những ranh giới rõ ràng, giáo viên có thể gây hại nếu họ tự ý đưa ra những lời khuyên về vấn đề tâm thần vốn không phải là lĩnh vực họ được đào tạo để điều trị.
Alison Campbell, một giáo viên phục hồi từ Powerflow Yoga ở New Jersey có ý kiến rõ ràng “Bạn là giáo viên yoga. Bạn không phải là chuyên gia trị liệu.” Nếu mọi người đến chia sẻ với bạn trước hoặc sau giờ học, hãy làm một việc giáo viên có tâm nên làm – lắng nghe. Vậy thôi!”
Lằn ranh giữa Giáo viên yoga và Chuyên gia trị liệu đã bị xóa nhòa thế nào?
Nghiên cứu cho thấy rằng 38 phần trăm người Mỹ ngày nay tìm kiếm các phương pháp điều trị bổ sung và thay thế. Yoga, thở và thiền là những phương pháp phát triển nhanh nhất. Trong khi đó, Tổ chức Y tế Thế giới dự đoán chứng trầm cảm sẽ là căn bệnh hàng đầu thế giới vào năm 2030. Hiện tại nó đứng thứ ba.
Nói một cách đơn giản: Mọi người đang trải qua thời kỳ khó khăn, và họ thường tập yoga để cải thiện. Ngay cả Liên minh Yoga Mỹ một tổ chức cấp chứng nhận trong thế giới yoga, cũng thừa nhận rằng yoga vốn có tính trị liệu. “Yoga tốt cho bạn. Nhưng có sự khác biệt giữa việc điều trị những tình trạng được y học chẩn đoán với việc dạy người khác tập yoga như là cách hỗ trợ họ toàn diện. Các giáo lý yoga có thể giúp giảm trầm cảm và các rối loạn khác, và điều đó thật tuyệt vời. Miễn là bạn duy trì việc dạy của bạn trong phương diện yoga, vậy là bạn đã làm tốt công việc của mình rồi. Liên minh Yoga ngăn cấm giáo viên đưa ra bất kỳ nhận định y học nào và không cho phép từ “trị liệu” xuất hiện trong tên các khóa học đào tạo giáo viên được xác nhận.
Vì cả yoga và công tác trị liệu đều chữa lành, điều này dễ khiến học viên nhập nhằng vai trò của giáo viên yoga và chuyên gia trị liệu.
Khi các học viên đang di chuyển cơ thể của họ trong lớp tập, họ đang kết nối với cơ thể cảm xúc. Họ kết nối với chính mình theo những cách thức thuộc tâm linh và xúc cảm. Vì vậy rất tự nhiên họ sẽ hỏi người dẫn dắt họ đến những trải nghiệm này điều gì đang diễn ra.
Tuy vậy, vai trò của giáo viên là hướng dẫn, không phải đưa ra lời khuyên. Giáo viên nên tạo điều kiện cho quá trình tiến hóa và phát triển của học viên. Học viên chính là người dò tìm, xác định lãnh thổ trên hành trình của họ. Họ phải xem xét các tắc nghẽn bên trong tâm thức và con tim của họ và tự chịu trách nhiệm. Yoga là một hệ thống tự lực trong khi trị liệu phụ thuộc vào sự phối hợp làm việc với một chuyên gia được đào tạo. Hai phương thức này đều hướng tới cùng một mục tiêu, nhưng theo những cách rất khác nhau, với chuyên môn khác nhau.
5 cách lập những ranh giới phù hợp với học viên Yoga
Nếu một học viên tìm đến chia sẻ các vấn đề của mình trước hoặc sau giờ tập, giáo viên yoga nên trả lời như thế nào? Bạn nói gì và ở mức độ thế nào? Mặc dù cần có kinh nghiệm và thực hành để tạo ranh giới phù hợp, bạn có thể bắt đầu thực hiện ngay lập tức những điều sau:
1. Luôn có sẵn một danh sách giới thiệu.
“Là một giáo viên yoga đã đăng ký 200 giờ và là một tiến sĩ về tâm lý tư vấn, tôi có thể nói rằng tôi chưa bao giờ học yoga từ chuyên gia trị liệu của mình, và tôi cũng giả định trường hợp ngược lại” Kathleen Williams ở Bloomfield, New Jersey chia sẻ. Hầu hết các giáo viên yoga không được đào tạo để làm việc với chứng nghiện, tâm lý trị liệu, các chứng rối loạn và không bao giờ nên đưa ra lời khuyên cho những vấn đề này. Đây là một trò chơi nguy hiểm, và nó phi đạo đức. Tôi thật sự khuyên các bạn rằng khi học viên hỏi bạn những câu hỏi như vậy, hãy chuyển tiếp họ đến những chuyên gia đúng lĩnh vực. Và hãy chuẩn bị sẵn danh sách giới thiệu bao gồm nhiều địa chỉ, bao gồm luôn các nhà trị liệu tâm lý. Tanner khuyên các giáo viên yoga nên có một mạng lưới các bác sĩ châm cứu, bác sĩ chỉnh hình, chuyên gia tâm lý và chuyên gia dinh dưỡng để chia sẻ với các học viên của họ khi cần thiết.
2. Giảng dạy
“Những gì tôi làm là dạy Kinh điển Yoga” Modestini giải thích. Yoga là con đường tự giác ngộ. Yoga cho bạn ô cửa sổ để nhìn rõ hơn về bản thân. Yoga là thống chữa lành hiệu quả nhất hành tinh. Giáo viên cần hiểu biết sâu sắc về cách thức giúp học viên tự định hướng quá trình chữa lành của họ. Chúng ta không nên xao nhãng tham gia vào quá trình của họ. Chúng ta không để sự việc diễn tiến theo cách cá nhân. Nếu một học viên bị đau và hỏi anh ta nên làm gì, Modestini sẽ trích dẫn Jois và nói, ” Đơn giản chỉ cần thực hành và mọi thứ sẽ đến”
3. Lắng nghe.
Tôi nhận ra rằng khi các học viên đặt câu hỏi, họ thường muốn có ai đó lắng nghe họ, Marcie Applie Wallace, chủ sở hữu của Jaipure Yoga ở Montclair, NJ nói. Thường khi chúng ta đau khổ, chúng ta hay cảm thấy mình không được lắng nghe. Vì vậy tôi sẽ lắng nghe mà không nói nhiều. Việc của tôi không phải chẩn đoán bệnh mà là hiện diện một cách an toàn cho người đó. Đó thường là tất cả những gì họ cần trước khi họ suy tính đến bước tiếp theo phải làm gì.
4. Nói “tôi không biết”‘.
Là một giáo viên yoga, việc nói “có” là một điều to lớn, Chris SantaMaria, một giáo viên yoga và thể hình ở thành phố New York. Trong lớp học, tôi có thể tạo không gian, duy trì sự nhận biết và giúp học viên hướng về sự chấp nhận và tình thương, theo cách riêng của họ. Và khi ra khỏi lớp, tôi nghĩ rằng giáo viên cần có những cách để thỉnh thoảng nói “không” và bảo về năng lượng của họ. Học viên sẽ tìm đến với chúng ta để có câu trả lời. Nhưng khi chúng ta không có, mọi việc cũng sẽ ổn thôi.
5. Tạo dựng không gian
“Nếu tôi phải đối diện với một trường hợp cấp cứu, tôi sẽ không thao tác bất cứ gì lên nạn nhân. Tôi sẽ ngồi xuống và thở cùng người đó hoặc nắm lấy bàn tay họ. Tôi không thể băng bó vết thương, nhưng tôi biết tôi có thể tạo dựng một không gian an toàn cần thiết cho học viên của mình, có thể nhìn vào mắt họ và thở cùng họ” Alison McCue, giáo viên yoga chia sẻ.
Hãy thử một vài trong số những lời khuyên trên với học viên của bạn, và xem chúng có hiệu quả cho bạn không nghé. Hãy tin tưởng rằng bạn không cần phải gách trách nhiệm to lớn hơn vai trò giáo viên yoga và bạn không nên như vậy. Làm vậy tốt cho bạn lẫn học viên của bạn, và cho tất cả mọi người nếu bạn trung thật với những gì bạn được học và bạn hiểu biết.
Nguồn_YogaJournal
Dịch_Yogavietnam