Làm thế nào để biết mình có đang hiện diện cùng cơ thể mình hay không khi chưa từng có trải nghiệm?
Đây là một câu hỏi nền tảng. Làm sao để biết khi nào chúng ta ở trong một trạng thái bất kỳ nào đó? Từ ngữ nào thể hiện trạng thái bất kỳ nào hiện lên, chẳng hạn như buồn, vui, giận dữ và yêu thương? Có thể chúng ta cố gắng diễn tả chúng bằng lời, bằng từ ngữ, nhưng sự hiểu biết tối thượng nằm ở cảm giác tuyệt đối chúng ta có được.
Một phần của câu trả lời chính là mọi người đã từng có trải nghiệm về sự hiện diện của bản thân. Chúng ta đã có mặt cùng cơ thể từ lúc chúng ta được hình thành như một phôi thai và thai nhi trong tử cung của người mẹ, và cả khi chúng ta phát triển như những trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, đặc biệt là chúng ta hiện diện trước cả khi ngôn ngữ bằng lời nói được hình thành. Nhận thức này có thể được mặc định thông qua kinh nghiệm sống và giáo dục nhưng nó vẫn còn ở đây để chờ được khám phá lại.
Biểu đạt những trải nghiệm của chúng ta bằng ngôn từ cho phép chúng ta chuyển dịch chúng thành những suy nghĩ. Từ ngữ cung cấp ‘phương tiện” cho việc suy nghĩ. Theo một cách nào đó, nó không tồn tại thông qua việc suy nghĩ cho đến khi một điều gì đó được đặt tên. Hầu hết nền giáo dục của chúng ta dựa trên việc tiếp thu và truyền đạt ý nghĩa của các từ và các biểu tượng liên quan đã được thống nhất.
Tuy nhiên, chúng ta chỉ có thể hiểu các từ nếu chúng ta có kinh nghiệm để nhận thức ý nghĩa của các từ theo quan điểm của người diễn đạt chúng hoặc bằng trí tưởng tượng sáng tạo. Tương tự như vậy, chúng ta chỉ có thể được hiểu bởi những người đã có kinh nghiệm tương tự hoặc thông qua kinh nghiệm và trí tưởng tượng của họ.
Như thường lệ, tôi hay xem xét câu hỏi một cách bao quát thay vì trả lời trực tiếp hay đi thẳng vào vấn đề. Vậy điều này có liên quan gì đến việc nhận biết khi nào bạn đang hiện diện cùng cơ thể của mình?
Ý nghĩa của sự hiện diện không xuất phát từ từ ngữ. Chúng ta chỉ có thể nhận thức được sự hiện diện bằng cách ở trong trạng thái hiện tại. Tuy nhiên, lời nói có thể chỉ cho chúng ta theo hướng của việc đang ở trong trạng thái hiện tại.
Để cảm nhận được chính mình đòi hỏi chúng ta phải đi theo ngôn từ đến một ý thức về tiền ngữ (quá trình trước khi hình thành ngôn từ). Về mặt vật lý, ý thức của chúng ta, sức nặng của tâm trí, bỏ qua phần đầu, đặc biệt là phần não trước phía trên, thông qua phần não phía sau của chúng ta đến phần bên trong của bụng chúng ta.
Cách đơn giản để bắt đầu là hiện diện cùng hơi thở. Miễn là chúng ta còn sống, việc hít vào và thở ra được đảm bảo. Việc luyện tập không phải là kiểm soát hơi thở của bạn mà cho phép bản thân bạn thở như bạn đang là. Cảm nhận và hấp thu hơi thở của bạn mà không cần lời nói. Như từ ngữ xuất hiện – từ ngữ sẽ luôn xuất hiện – hãy chấp nhận ngôn từ, biết ơn vì bạn có từ ngữ và trở về với hơi thở phi ngôn từ của bạn.
Có thể tập trung hơi thở ở phần bụng của bạn từ thùy trước của não. Đây là cách bộ não chỉ đạo các tế bào trong bụng của bạn. Đó là một loại hiểu biết. Sự hiện diện mà tôi đang chia sẻ với bạn là ý thức nhận biết của các tế bào trong toàn bộ cơ thể bạn đang thở, giao tiếp trong bụng của bạn và thông báo cho phần não trước của bạn xuyên qua phần não sau của bạn rằng bạn đang tồn tại.
Cuối cùng, ý thức tiền ngữ của bạn có thể phát sinh từ những điều chưa biết thành ý thức của ngôn từ và một ý nghĩa mới của sự hiện diện.
Nguồn_Bodymindcentering.com
Dịch_Hiếu Trần