Vấn đề của tôi, nếu được hỏi, thì đơn giản là tôi quá thấp kém để tập yoga. Tôi quá vị tha để thiền định; quá khiêm nhường để luyện tập bất cứ hình thức rèn luyện tinh thần nào. Tôi cho rằng nếu mình bị cố ép – và, thật vậy, ai lại cố mà ép cái người cân bằng và hiểu lý lẽ như tôi – tôi sẽ nói là mình tự thấy bản thân kém cỏi để mà theo bất cứ hình thức thực hành đều đặn nào.
Với cái tin làm rung chuyển cộng đồng, các studio hatha và những người kinh doanh thảm, một nghiên cứu của Đại học Southampton đã phát hiện rằng cả yoga lẫn thiền định không thể “làm dịu” cái tôi; thay vào đó chúng còn đẩy mạnh tính tự nâng cao bản thân. “Nâng cao bản thân” nghĩa là tự đặt mình là trung tâm vũ trụ, tự coi mình cao hơn người khác.
Uh, đây chỉ là một nghiên cứu thu hoạch được từ việc theo dõi một nhóm 250 người, nhưng mà nè, đây là khoa học đó. Khoa học nói yoga làm bạn tự cao. Vậy hãy thắp lên nguồn năng lượng kundalini và xem nó vượt lên như thế nào.
Trên thực tế, có nhiều lý do mà tôi không thực hành yoga: nhà tôi quá nhỏ cho bất cứ tư thế nào tham vọng hơn tư thế cái cây vì tôi có thể dẫm lên đồ chơi của con; tôi có tính kỉ luật của một con chó labrador và vì thế khả năng tôi tiến bộ nếu tập tại nhà rất thấp; nếu được chọn giữa việc tiêu 14 bảng Anh cho lớp yoga sau sinh ở London hoặc 14 bảng đi dạo quanh London trên hệ thống giao thông công cộng thì tôi sẽ chọn vế sau.
Và với tính tự mãn kém hấp dẫn, ko thể tha thứ của bản thân mà tôi đọc làm thế nào trong nghiên cứu này các sinh viên được phỏng vấn trong vòng một giờ tập yoga có khuynh hướng tự luyến và miêu tả bản thân cao hơn sinh viên bình thường.
Phát hiện đó chẳng phải là phần thưởng cho kẻ hay chỉ trích lại lười biếng như tôi sao? Chẳng phải rất vui khi biết rằng tất cả những sự cười duyên, nói khẽ, cong nhẹ gối, hoà âm, hát tụng, thắp nến là hoạt động cho việc tự nuông chiều và của những kẻ kiêu căng? Chẳng phải sẽ đỡ áp lực một chút cho tôi khi được biết sự phát triển cá nhân và săn đón tinh thần khiến người ta trở thành một tên khốn không thể chịu đựng được?
Tất nhiên những gì chúng ta đang nói ở đây là những khoá yoga phương Tây học bởi học viên phương Tây. Nếu yoga được thực hành hàng ngày, với sự hướng dẫn của một giáo viên tận tâm và đã được khai sáng, với việc nghiên cứu đồng thời và tương ứng cùng những khao khát chân thành là từ bỏ tính tự cao của con người, tôi chắc chắn rằng yoga và thiền định có thể làm dịu cái tôi.
Đáng buồn là ở Anh Quốc, những ví dụ về kiểu luyện tập như vậy lại quá ít ỏi so với hàng ngũ những người chăm lo sức khoẻ và thích dùng hoạt động tinh thần như cái cớ cho việc tự nuông chiều bản thân. Bạn hiểu ý tôi mà: những kẻ theo phong cách hippy bị ám ảnh bởi bề ngoài thường thích mua, tạo dáng và tỉa tót trang Instagram của họ đến mức có lòng tự trọng mỏng như tờ giấy, khoe khoang trên tất cả các khía cạnh bằng hình thức marketing hoài nghi biến chứng loạn thần kinh thành hàng hoá.
Tôi không hoàn toàn nghĩ yoga hoặc thiền định khiến bạn trở nên kiêu căng, tự mãn – thật ra là ngược lại. Nhưng tôi sẽ nói khi một kẻ kiêu căng, tự mãn được cho một cái gương to, một ngôn ngữ “tự chăm sóc”, và một bảng câu hỏi về tính siêu nhiên của họ, những thứ khó chịu sẽ nảy sinh. Và sự khó chịu đó không chỉ giới hạn trong việc họ chọn bộ quần áo tập.
Nguồn: Guardian
Dịch bởi Yogavietnam