Được bạn gửi cho cái link về tục đâm trâu chém lợn ở một vài vùng của Việt Nam, với giải thích về nguồn gốc của tục lệ này là “nghi thức tín ngưỡng để người dân cầu mùa màng bội thu, sự phát triển sinh sôi, hạnh phúc cho cộng đồng mình. Máu đỏ trong tín ngưỡng nguyên thuỷ là biểu trưng cho sự sống, sinh khí.”

Rất muốn viết 1 bài dài tranh luận về vấn đề này. Nhưng thôi. Không muốn bàn về những tục lệ như thế này. Không muốn bàn về đạo đức vì điều này chỉ kích động thêm trí óc con người để tìm ra những lí do, lí trấu để phản biện mà thôi. Chỉ muốn nói về sự nhạy cảm trong tâm hồn.

Khi bạn không còn muốn ngắt một cành hoa vì thấy nó đẹp, và rạng rỡ dưới ánh nắng mặt trời hơn là trong bình hoa của bạn

Khi bạn không còn muốn đốn 1 thân cây vì thấy nó hiên ngang, và tự do

Khi bạn không còn muốn nuôi chim, nuôi cá vì không muốn chúng bị tù túng giống bạn trong một số thời kì

Khi bạn không còn muốn ngồi trong những ngôi nhà to đẹp mà ra ngoài hiên ngắm những sắc màu kì diệu của hoàng hôn

Đó là lúc bạn thấy mình cũng giống như những chúng sinh khác. Có tâm hồn, có sự sống, có niềm vui, có sự hài hòa. Đó là khi bạn cảm nhận được tâm hồn mình hơn là trí óc. Đó là khi tâm hồn bạn nảy nở thực sự.

Bambi – Viết cho www.YogaVietnam.vn