Thông thường việc chọn lựa lối sống “mình ta với ta” thường được nhóm chung vào một nhóm: cô đơn. Mọi người rất thường cho là những ai chưa tìm được bạn đồng hành rọi sáng cuộc đời họ thì phải trải nghiệm sự cô đơn kinh khủng. Nhưng trên thực tế, giữa sống một mình và cảm giác cô đơn có một khoảng cách rất xa.
Cô đơn là nỗi đau dội lồng ngực. Là cái cảm giác buồn chán, không dứt cứ bám riết suốt ngày dài. Cho dù bạn đang làm gì hay bạn đang ở với ai thì cũng không ảnh hưởng gì, không thể nào xoa dịu được cảm giác đơn côi ấy. Thông thường, những cảm giác này lộ rõ nhất khi bạn vừa mất đi một người quan trọng của bạn.
Cô đơn đi kèm với nhiều tác dụng phụ: ký ức, mất ngủ và bối rối. Sự cô đơn gói gọn trong những phần tốt nhất của cuộc đời bạn và buộc bạn phải nhận ra sự vắng mặt sâu sắc của chúng. Sự cô đơn làm bạn phải đặt câu hỏi tại sao – tại sao lại là mình? Tại sao mình không thể nghỉ ngơi, tại sao mình không thể có nỗi một niềm may mắn giản dị? Sự cô đơn chính là khoảng trống to lớn trong cuộc đời bạn mà không gì có thể trám lại được cho dù bạn làm đủ mọi cách. Sự cô đơn là những đêm không ngủ day dứt với những suy nghĩ. Sự cô đơn là bài hát phát ra từ radio mà bạn phải ngay lập tức tắt máy khi giai điệu ấyvừa vang lên.
Nhưng một mình là một tình huống hoàn toàn khác. Một mình là trạng thái tồn tại; cô đơn là trạng thái tâm trí. Khi bạn một mình, bạn buộc phải nhận ra những thứ bạn không có, chắc chắn rồi, nhưng bạn cũng bắt buộc phải nhận ra mọi thứ về bản thân mà bạn vốn không làm được nếu bạn dành cả ngày tưởng nhớ một ai khác. Một mình là dành thời gian suy nghĩ bạn cần ai đó làm những gì trong mối quan hệ sắp tới, vì bạn sẵn sàng làm tất cả trong khả năng của mình để không phải chịu đựng căn bệnh cô đơn đó nữa. Một mình là ngồi dưới tán cây cả buổi chiều, lật qua từng trang sách, tận hưởng mỗi phút giây như vậy. Một mình là tự mình làm mọi thứ, nhưng làm điều đó là cho bản thân bạn.
Dĩ nhiên, có những lúc việc ở một mình sẽ cho cảm giác cô đơn. Đó là lúc bạn một mình shopping một chiếc áo đẹp và không thể ngăn mình nhìn thấy cặp đôi nọ cùng nhau qua phố. Niềm hạnh phúc của họ lấp lánh tỏa sáng, khiến bạn nhớ đến có lúc mình cũng như vậy. Một khoảnh khắc ngắn ngủi đó thôi đủ để cảm giác buồn chán dội lồng ngực bạn, nhưng nó cũng không ở với bạn lâu đâu.
Độc thân có thể là trải nghiệm mạnh mẽ nhất trong cuộc sống của bạn. Nếu bạn cho phép sự cô đơn ăn mòn, bạn đang làm mất đi cơ hội hiếm hoi tự khám phá bản thân. Bạn luôn có thể tìm thấy người đồng hành từ trong chính bản thân mình. Sự cô đơn sẽ buộc bạn tìm người đồng hành từ những người xung quanh. Tuy nhiên, mỗi người có một vị trí của mình trên thế giới này và vị trí của bạn không nên phụ thuộc ai đó.
Độc thân là một nghệ thuật, hãy ôm lấy cơ hội này.
Nguồn: ThoughtCatalog
Dịch bởi Yogavietnam