“Trong tự nhiên, không phải loài mạnh nhất sẽ tồn tại, cũng không phải loài thông minh nhất, mà là loài ứng biến tốt nhất với thay đổi”. – Charles Darwin
“Đừng cố định trong một hình dạng, hãy thích nghi và xây dựng dạng hình của riêng bạn và để nó lớn mạnh, hãy như nước. Hãy để tâm trí bạn trống rỗng, vô định, vô dạng như nước kia. Nếu bạn rót nước vào một cái ly, nó trở thành cái ly. Bạn rót nước vào một cái bình, nó trở thành cái bình. Bạn rót nước vào một ấm trà, nó trở thành cái ấm. Nước có thể trôi hay nó cũng có thể tan vỡ.
Hãy là nước, bạn của tôi”. – Huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long
Câu nói đầy tính thơ về nước của Lý Tiểu Long được phát triển dựa trên qui luật thiên nhiên. Qui luật này cho rằng “thiên nhiên” có thể phục vụ cho mục đích ẩn dụ và chỉ cho ta biết những chân lý cơ bản về sự sống, cái chết và tư duy. Suy nghĩ rằng loài người là “nhân tạo’’/phi tự nhiên khiến chúng ta mất cơ hội nhìn thấy được những ấn dụ thiên nhiên.
Tính ẩn dụ từ thiên nhiên phục vụ một mục đích vô cùng sâu sắc. Trong mối quan hệ bất tận của con người với các biểu tượng, thì cây cối mang ý nghĩa phả hệ và cấp bậc. Núi non là biểu tượng của thử thách và hoạn nạn. Vùng sa mạc đại diện của khoảng không và trống rỗng. Đây chỉ là một vài ví dụ nhưng tôi tin là bạn hiểu ý tôi. Suy nghĩ về thiên nhiên như những ngôn ngữ biểu tượng là một cách thức thực hành hữu ích và kích thích tư duy triết lý cao miễn là chúng ta không áp dụng các biểu tượng quá mức hoặc nhầm lẫn chúng với loại chân lý nguy hiểm đã được thảo luận trước đây. Chúng ta luôn cần xem xét và suy nghĩ về những biểu hiện mang tính biểu tượng này. Hãy thử suy nghĩ vì sao những suy nghĩ trừu tượng và cảm xúc của chúng ta luôn được biển hiện trong những thứ tìm thấy từ thiên nhiện với hình dáng và hiện tượng rõ ràng .
Trở lại với câu nói của Lý Tiểu Long, nước, ít nhất trong ví dụ mang tính thơ ca này, thể hiện sự phân đôi giữa rủi ro và phần thưởng. Hãy tưởng tượng bạn đang trôi trong một hồ nước. Hít vào, nước sẽ ôm lấy và đẩy bạn lên, để bạn nổi và có thể nhìn thấy bầu trời, khi đó bạn được ôm ấp một cách an toàn trong dòng nước sâu bên dưới. Thở ra, rồi bạn bắt đầu chìm, khả năng đuối nước càng ngày càng trở nên thực hơn, ân sủng cứu độ duy nhất là bạn có thể. Chúng ta luôn bước trên một cán cân rất mong manh giữa sống và chết, hạnh phúc và khổ đau, như các máy tính hoạt động trên kết hợp cơ bản của hệ nhị phân 0 và 1 hoặc mỗi nguyên tử đều cấu tạo từ các thành phần mang điện tích âm và dương. Cũng như thơ ca và phép ẩn dụ, những biểu tượng này vốn đẹp đẽ và nổi bật; chỉ khi ta đưa chúng vào những suy nghĩ thông thường hàng ngày thì biểu tưởng đó lại mang tính tiêu cực. Và thật ngạc nhiên khi điều này thường xảy ra.
Nước khởi tạo và hủy diệt. Đó là một lời nhắc nhở về sự cân bằng giữa mỏng manh và sâu xa trong thiện nhiên. Một lượng mưa vừa phải giúp mùa màng phát triển, nhiệt độ điều hòa và là nguồn sống cho vạn vật trên trái đất. Nhưng trái lại, một lượng mưa to lớn quá sức sẽ gây tàn phá như lũ quét, sóng thần và bão tố. Như chúng ta đều biết, vật chất không tự sinh ra và cũng không tự mất đi. Nước khởi tạo và đổi dạng, luôn luôn chuyển biến. Vừa hủy diệt vừa tái tạo, “thiên tai” tạo nên những vẻ đẹp mới thông qua việc tiêu diệt cái cũ, cũng giống như các biến cố trong cuộc đời cuối cùng cũng tạo ra những hoàn cảnh sống mới. Thay đổi không phải là một quỹ đạo hướng lên hoặc đi xuống mà là một mạng lưới phức tạp. Đôi khi chúng ta cần phải giải quyết hết những những tồn đọng trước khi có thể bước tiếp. Và đôi khi phải có hỗn độn và hủy diệt trước khi mọi thứ có thể tiếp tục. Thường thì trong bão có sự bình yên và ngược lại.
Những gì chúng ta có thể học được từ đây là cảm giác cân bằng. Thiên nhiên vận hành rất khách quan, không tốt cũng chẳng xấu, đó chỉ là một phần của một chỉnh thể. Và cho dù chúng ta có nỗ lực làm gì để thay đổi điều đó, thiên nhiên chẳng có ý kiến gì cả. Con người chúng ta không thể hủy hoại Trái đất, không hủy hoại ai ngoài chính chúng ta. Thiên nhiên không có cảm xúc, nên chúng ta dù có nồng nhiệt trong đời sống tình dục đến mấy hoặc uống bao nhiêu ly café mỗi buổi sáng thì thiên nhiên vẫn vận hành lộn xộn theo cách của nó trong đời sống của vạn vật, của con người. Thiên nhiên vận hành tự thân không mục đích và nó sẽ vận hành vô tận. Nếu con người không tôn trọng thiên nhiên, nó sẽ tự xử lý các vấn đề của nó và tiếp tục hoạt động thật đẹp mà không cần chúng ta.
Để như nước, chúng ta cần tỉnh thức trong thế giới vật chất, ý thức về khoảng cách giữa con người chúng ta và sự lệ thuộc của chúng ta với thế giới tự nhiên, thế giới đã sản sinh muôn loài. Phẩm chất cao quí nhất của nước là sự thích ứng, một người ‘tốt’ có nghĩa là thích nghi được với thay đổi và hỗn loạn với sự cần mẫn, trí tuệ và thể chất tỉnh táo. Chúng ta phải để ý, suy nghĩ và hành động. Ở mỗi khoảnh khắc chúng ta sẽ trở thành người khác, một người mà chúng ta chưa từng như vậy. Giả vờ chúng ta luôn đứng vững hoặc không bao giờ thay đổi là điều ngớ ngẩn và cứng nhắc; chúng ta nên liên tục tồn tại trong guồng xoay và điều này mang đến tiềm năng vô hạn cho cơ hội. Để tận dụng được điều đó tối đa tức là khẳng định nhân tính của một người và làm cho chính bản thân mình và người khác tốt hơn vì lợi ích của tất cả.
Cuối cùng, chúng ta có thể biến việc thực hành khám phá mang tính biểu trưng với sự tỉnh thức thành một loại siêu-biểu tượng cho những gì chúng ta có thể làm với các phép ẩn dụ nói chung. Quan sát thế giới tự nhiên, xem những gì đang diễn ra, tìm hiểu nguyên nhân đằng sau đó, tìm hiểu vì sao mọi thứ xảy ra theo cách như vậy, và sau đó áp dụng những quan sát hữu hình về các sự kiện này đến những điều trừu tượng hơn như suy nghĩ, cảm xúc. Việc thực hành này vô cùng có giá trị và nếu được áp dụng đúng cách sẽ cho phép bạn nhìn thấy thế giới của bạn hoàn toàn khác.
Thực hành: Đi dạo. Chọn nhìn một vật gì đó, lý tưởng nhất là một vật ngẫu nhiên và không phán xét gì cả. Nhìn chằm chằm vào nó. Cố gắng từ bỏ quan niệm định kiến từng có về nó. Chức năng của nó trong thế giới tự nhiên là gì? Còn trong thế giới con người? Quan hệ của nó với các vật xung quanh nó là gì? Mối quan hệ của nó với bạn là gì? Một số nguồn gốc tiềm năng của đối tượng là gì? Liên tục đặt câu hỏi, giống như một đứa trẻ làm phiền cha mẹ của nó với những câu hỏi Tại sao. Suy nghĩ sâu và cố gắng tìm ra ý nghĩa của đối tượng này, hoặc nó có thể áp dụng như thế nào đối với các khái niệm bên ngoài chính nó. Bạn sẽ ngạc nhiên và theo thời gian sẽ học cách nhìn thế giới một cách mới.
Nguồn: Thedailyzen
Dịch bởi Yogavietnam.vn