Nhắn gửi yêu thương dành cho chính tôi
Có những ngày tôi đánh rơi cho mình những ngôn từ an ủi như những chiếc lá rơi và nhớ ra chỉ cần mình chăm sóc cho mình đã là đủ đầy – Brian Andreas –
Một cuộc tình kết thúc trong đau buồn; những lời buộc tội qua lại như trò bóng bàn, đôi con tim bị thảy vào tường đá, lo sợ đến mù quáng. Cơ thể tôi giờ như kẻ bại trận. Bị giẫm đạp bởi cả hai bên bị tổn thương.
Sự đau đớn cười nhạo tôi, tôi trở thành một kẻ liệt giường với cái đầu suy nhược rã rời. Bỏ mặc những thói quen lành mạnh, chỉ còn tôi ngồi cô đơn trong cái nắng hè oi ả. Còn lối sống thiếu lành mạnh tôi đã tạm biệt từ lâu nay lại vui sướng quay về, cười thầm trước tình cảnh sa sút của tôi. Hệ thống thần kinh tôi không ngừng cảnh báo cao độ. Hơi thở thì nông cạn. Và cùng với mỗi lần đầu tôi vang lên, mỗi lần trái tim nhói đau, với mỗi sự lựa chọn không tốt cho sức khỏe, mỗi lần nuốt xuống một liều thuốc, sự tội lỗi như xé toạc tâm can – Tại sao tôi không thể chăm sóc cho bản thân mình đúng cách? Tại sao cơ thể tôi cảm thấy như đang tan vỡ? Đây không phải là cuộc đời mà tôi muốn sống! Tôi đã từng biết sống sao tốt hơn thế này! Tôi hiểu cứ đổ lỗi cho bản thân chỉ khiến vấn đề mãi kéo dài nhưng dường như tôi chẳng thể nào dừng lại.
Tôi đã rơi vào một vết lún sâu và không thể nhìn thấy một sợi dây an toàn nào để tự kéo mình ra. Thế rồi một ngày, khi đang trượt xem từng dòng tin tức, tôi lướt qua bài thơ “Nhắn gửi yêu thương dành cho chính tôi” của Cleo Wade:
Trước tiên, tôi muốn nói rằng cảm ơn bạn
Vì trái tim không ngừng đập ngay cả khi nó đang vụn vỡ
Vì từng câu trả lời bạn cho tôi tận sâu đáy lòng
Vì yêu thương tôi ngay cả khi tôi không hề biết cách yêu bạn.
Vì mỗi lần bạn phục hồi khi tôi đẩy bạn vượt quá giới hạn.
Vì ngày hôm nay.
Vì đã thức dậy.”
– Cleo Wade
Sự biết ơn cuốn qua tôi, lấp đầy lá phổi với không khí trong lành, giải tỏa tâm trí khỏi ngục tù mà nó đấu tranh trong những tuần qua. Đôi mắt tôi, thèm khát, ngấu nghiến lấy từng từ của lời nhắn gửi đó, khao khát sự khuây khỏa mà chúng đưa tới. Thông điệp nhẹ nhàng đi từ màng mắt, qua đầu, rồi xuống đến trái tim, gửi tình yêu tới từng phần cơ thể, dịu dàng hôn lên những vết thương, cả cũ lẫn mới.
Ngôn từ rửa sạch và nuôi dưỡng cơ thể tôi
Tôi hít một hơi sâu và thở ra, thiền với những ngôn từ để chúng nuôi dưỡng cơ thể mình.
Điều gì đó biến đổi – chỉ rất mong manh, thế nhưng đủ để tôi bắt được hình ảnh của một sợi dây an toàn. Một cái ôm vô hình dịu dàng vòng tay ôm lấy tôi, thì thầm rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn, rằng lúc này là thời điểm để săn sóc lại cho bản thân và cho cái thân thể phi thường mà tôi đang tồn tại ở trong. Để hít thở thật tự do. Và với tất cả tình yêu thương mà tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ cảm nhận được một lần nữa, tôi hứa với cơ thể mình: “Tôi sẽ đối xử với bạn theo cách bạn xứng đáng”.
Có một châm ngôn Phật giáo mà tôi thường sử dụng khi cảm thấy mất phương hướng:
Sau cùng, chỉ có 3 điều quan trọng: Bạn đã yêu thương nhiều bao nhiêu, bạn đã sống tử tế thế nào, và bạn thanh thản buông bỏ ra sao.
Và khi tôi nhớ ra điều này, tay tôi ôm lấy sợi dây đó. Tôi lấy câu châm ngôn này làm tôn chỉ để hành xử với người khác, thế nhưng tôi lại không áp dụng nó để đối đãi với bản thân. Tôi bắt đầu tự khiển trách mình từ bên trong vì đã không đối xử tốt hơn với cơ thể, nhưng rồi tôi dừng lại. Đây không phải là tình yêu.
Thay vào đó, tôi bắt đầu dùng sợi dây để kéo mình lên.
Sử dụng câu châm ngôn Phật giáo làm kim chỉ nam, tôi quyết tâm đã đến lúc phải gửi cho bản thân bức thư tình của riêng mình và lập một hiệp ước dành thật nhiều tình yêu, sự săn sóc cho cơ thể như tôi đã dành cho những người khác. Tôi đặt điện thoại xuống, tắt nguồn laptop và lấy giấy bút ra.
Đây là lời nhắn gửi yêu thương của tôi, lời hứa của tôi dành cho cơ thể tôi:
Tôi sẽ yêu bạn, cơ thể tôi
Bạn đã ở bên tôi, vượt qua khó khăn và ngọt bùi. Bạn mang theo tôi trên suốt chặng đường đời. Bạn đưa tôi dạo chơi trên bờ biển, nấu thức ăn cho tôi ăn, bạn không ngừng giữ cho các cơ quan nội tạng hoạt động, và máu bơm đi khắp cơ thể. Bạn đã dạy tôi rằng tâm trí được bện chặt với cơ thể và thực sự nhìn nhận điều đó có nghĩa là thế nào. Bạn thông báo khi điều gì đó là không đúng, bạn chiến đấu với virus, bạn để tôi nhoẻn cười, cười lớn và khóc. Và còn biết bao điều ý nghĩa. Cảm ơn bạn. Tôi yêu bạn.
Không có tình yêu nào, dù nó chân chính ra sao, có thể lấp đầy trái tim của một người một cách hoàn mỹ hơn tình yêu vô điều kiện dành cho chính mình – Edmond Mbiaka
Bạn mang theo tôi suốt chặng đường đời. Cảm ơn. Tôi yêu bạn.
Tôi sẽ đối xử với bạn thật dịu dàng, cơ thể rộng lượng của tôi
Bạn và tôi cùng nhau ngao du trên con đường lộng gió từ thương tổn đến siêu việt. Bạn chọn lựa bước tới và tôi chọn lựa giúp bạn. Tôi sẽ dùng hết khả năng để kéo bản thân mình ra khỏi những sa ngã nhất thời, và sẽ nuôi dưỡng bạn bằng những lựa chọn đúng đắn – những bữa ăn đủ chất, những bài luyện tập phù hợp cho bạn, và dành thời gian nghỉ ngơi.
Tôi sẽ không ép bạn vượt quá giới hạn và đặt trên vai bạn những kỳ vọng phi thực tế. Tôi sẽ đối đãi bạn bằng sự chăm sóc dịu nhẹ. Và khi bạn nói với tôi, bạn cần thời gian hay không gian hay là sự tĩnh lặng, tôi sẽ lắng nghe.
Bên trong cơ thể tôi là những thánh địa thiêng liêng của thế giới, và cuộc hành hương sâu sắc nhất tôi có thể bắt đầu là ngay bên trong cơ thể này – Saraha
Tôi sẽ buông bỏ thật nhẹ nhõm những gì không còn phục vụ bạn nữa, cơ thể đáng quý của tôi
Tôi sẽ buông bỏ những cảm xúc đã trói chặt bạn. Tội lỗi, âu lo, giận dữ, muộn phiền. Tôi sẽ cảm nhận những tình cảm này và rồi tiễn chúng đi xa cùng với tình yêu thương. Tôi sẽ nới lỏng những nút thắt, để hơi thở phóng khoáng được trở về với bạn.
Khi chúng ta bắt đầu thực tâm buông bỏ, hạnh phúc sẽ không còn chỉ là một người bạn, hạnh phúc sẽ là mái ấm của chúng ta – Yung Pueblo
Tôi biết tôi có thể lại rơi vào lối mòn một lần nữa, và điều đó ổn thôi. Đau khổ, và những cảm xúc khiến ta lúng túng là một phần của tấm vải cuộc sống phong phú đầy sắc màu. Những trải nghiệm này, dù cho có khó khăn, vẫn dạy cho ta những bài học quan trọng. Tôi biết giữ lấy tri thức này gần bên trái tim chính là hành động tử tế nhất dành cho cơ thể mình.
Trong giấc mơ tôi, thiên thần đã nhún vai bình thản đáp, nếu chúng ta thất bại lần này, thì đó là một sự tưởng tượng thất bại. Và sau đó, nàng nhẹ nhàng đặt thế giới vào trong lòng bàn tay tôi – Brian Andreas
Nguồn: Upliftconnect
Dịch: YogaVietnam