“Đàn piano không bao giờ có nốt sai”

– Thelonious Monk

Những khám phá của Erich Schiffman về sự tự thực hành cá nhân đã tác động và trao sức mạnh cho hàng ngàn yogi dạy và tập ngày nay, đỉnh cao là phong cách yoga mà ông gọi tên Yoga Tự Do. Người thầy không phô trương này đã để lại một dấu ấn bền lâu trong lòng một thế hệ những yogi và giáo viên được truyền cảm hứng từ quan điểm của ông: Tạo ra sự chuyển hóa từ thực hành yoga của người khác sang thực hành yoga của riêng mình.

Erich bác bỏ bất cứ ý kiến nào cho rằng tên gọi này là độc quyền của ông. Ông khó chịu khi ai đó có thể gán cho nó cái tên là “Yoga Tự Do của Schiffmann”. Yoga Tự Do chỉ là cái tên ông ngẫu hứng gọi nó sau rất nhiều lần không thể trả lời thỏa mãn dù rất chi tiết cho câu hỏi “Vậy thì thể loại yoga thầy đang dạy là yoga gì?”

Môn yoga này không có trong danh sách các lựa chọn của Yoga Alliance tại menu xổ xuống “Tôi dạy trường phái ____”. Nó cũng không phải một hình thức thực hành hào nhoáng, thu hút sự chú ý rầm rộ. Hầu hết các yogi Tự Do đều quá bận bịu tận hưởng và học hỏi từ việc tập luyện thực tế thay vì phát biểu nhiều về nó. Với tôi, đây là một cách tiếp cận yoga thật khác biệt. Khác biệt nằm ở sự tự do khi biểu đạt của người tập này rất khác với người kia; và ở tinh thần yoga khi sự tự vấn bản thân tiếp diễn là yêu cầu duy nhất và được đề cao bậc nhất trong phương thức yoga này.

Erich Schiffmann

Sau hàng thập kỷ rong ruổi khám phá yoga khắp nơi trong một chuyến đi bộ đường dài thời niên thiếu, Erich đã đến với Yoga Tự Do. Những chuyến đi của tuổi trẻ đã mở ra cánh cửa dẫn ông tới cơ hội học hỏi cá nhân sâu rộng hơn với các bậc thầy yoga và chuyển hóa cá nhân huyền thoại khác nhau như B.K.S. Iyengar, T.K.V. Desikachar, Jiddu Krishnamurti, Dona Holleman, Vanda Scaravelli, và Joel Kramer.

Cuộc gặp gỡ năm 1977 giữa ông với thầy Kramer đã thắp lên thứ ánh sáng mới mẻ, thay đổi cuộc chơi  khám phá sự thực hành của riêng ông. Ông học cách cảm nhận mọi cường độ trong từng khoảnh khắc, di chuyển vào các tư thế để kiếm tìm thứ mà ông đặt tên “đường ngang của dòng chảy hoàn hảo”. Theo cách nói của ông, “cuối cùng đã biết cách tập yoga như thế nào” bằng việc men theo sự dẫn dắt từ bên trong. Cùng với sự nhiệt thành lan truyền rộng khắp, ông đã chia sẻ những hiểu biết sâu sắc đầy tiến bộ này kể từ đó.

Yoga Tự Do cho rằng  “kỹ thuật” là thứ cần thiết, nhưng chỉ là một bước đệm tạm thời và sẽ tàn lụi. Điều quý báu vượt trên sự tập luyện máy móc chính là sự tự do được giải phóng từ việc lắng nghe sâu sắc từ bên trong không ngừng nghỉ với trí tuệ và trực giác, giúp chúng ta tỉnh thức trong từng khoảnh khắc, từng quyết định, trong từng việc làm kế tiếp của mình trên chiếc thảm là gì . Nó không dừng lại ở đó: Một khi sự sống tươi mới được tiêm vào các asana, chiếc thảm dính lúc này trở thành một trường huấn luyện cho sự thể nghiệm tin tưởng tự thân trong mọi mặt của đời sống.

Đầu tiên, Yoga Tự Do để sự thực hành các tư thế khoảng không để trổ hoa. Bạn bắt đầu “phá vỡ các nguyên tắc”, tin tưởng thứ quyền lực bên trong mình và đòi lại quyền tự chủ lớn hơn trong thực hành thay vì đặt quyền đó trong tay người khác. Một khi bạn đã quen thuộc với việc lắng nghe và tin tưởng hệ thống dẫn dắt bên trong của mình đối cùng với tư thế và hơi thở, kết quả sẽ hiển lộ như một minh chứng của cùng một nguồn trực giác dẫn dắt bạn cách đặt để bàn tay trong tư thế tam giác.– hay nỗ lực hít thở như thế nào là vừa đủ trong tư thế ngả lưng – và có thể nó đáng tin cậy đủ để điều hướng cuộc sống bên ngoài tấm thảm của bạn.

Nó giống như thực hành trong sự hợp tác đồng thời với một người bạn vô hình, đáng tin tưởng, luôn tâm niệm về những lợi ích tốt nhất cho ta; một người bạn mà ta không nhìn thấy, người truyền đi những gợi ý để phủ quyết bản ngã và những thói quen cũ.

Khi bạn không biết phải làm gì, bạn dừng lại và hỏi, “Giờ thì sao?”. Rồi bạn trông đợi, chờ câu trả lời và làm theo “hướng dẫn”. Bạn dám thực hiện những điều mà người bạn của mình gợi ý. Dần dần, bạn đặt sang một bên những suy nghĩ về việc mình “phải làm gì” trên thảm để làm theo lời khuyên của người bạn vô hình. Bạn làm điều đó bởi vì sự tự tin và lòng tin tưởng lớn dần lên cùng với trải nghiệm rằng người bạn đó không khi nào dẫn dắt bạn đi sai đường.

Sau cùng, bạn sẽ nhận ra rằng người bạn không nhìn thấy đó là bản thể chân thật nhất của mình, và sự thấu suốt của người ấy là những gì đã bị chôn giấu trong bóng tối trong khi bạn rong chơi với bản ngã của mình. Hoặc dành tiền bạc vào sách mới ra, video hay workshop để học cách tập luyện “đúng”, rồi cuối cùng bạn có thể tận hưởng một sự tự thực hành bền vững. Cho đến khi khoảnh khắc giác ngộ đó xảy ra, sự lắng nghe sâu bên trong có thể cũng chẳng khác gì như nhận mệnh lệnh từ một người khác. Bật mí nhỏ: Chẳng có “người khác” nào cả.

Ẩn dụ về sự tôi luyện trong âm nhạc

Khi một người  học chơi đàn piano, họ có thể bắt đầu với những điều cơ bản như lý thuyết âm nhạc và đọc những bản nhạc đơn giản. Một giáo viên sẽ hướng dẫn người đó về các thói quen công thái lành mạnh – như huấn luyện cơ bản về tư thế ngồi trên ghế hay cách phân bổ lực ở các ngón tay trên phím đàn.

Kế đó, giáo viên có thể giao một quãng rộng thực hành các thang âm đơn giản, lặp đi lặp lại, cho đến khi cả chuyển động vụng về và chuyển động khéo léo cùng tạo ra âm thanh có trật tự trở thành thứ bản năng thứ hai.

Với sự thực hành, người tập học cách di chuyển các ngón tay trên phím đàn piano theo một nhịp điệu liền mạch, có trật tự. Họ bắt đầu cảm nhận vị trí của phím đàn trong không gian mà không cần nhìn hay suy nghĩ quá nhiều. Họ học cách đặt bao nhiêu lực từ ngón tay lên phím đàn để tạo nên một âm thanh đặc biệt là vừa đủ, mà không gò bó hay quá gắng sức. Mục đích của giai đoạn này là để học viên bắt chước theo một chuỗi nốt nhạc được quy định sẵn một cách thoải mái và với khả năng phù hợp.

Nhưng chơi các âm giai không đem lại thỏa mãn nhiều như chơi nhạc thực sự – điều sẽ đến sau khi người học đã giắt lưng được một chút kinh nghiệm rèn luyện thang âm và dũng cảm hơn. Chỉ khi họ bắt đầu sử dụng kiến thức nền tảng để khám phá những khả năng khác về giai điệu và hòa âm, mọi thứ mới thay đổi. Đây là khi tiếng ồn ào ngẫu nhiên biến thành những nốt nhạc có tổ chức, rồi nốt nhạc có tổ chức chuyển thành giai điệu và hòa âm, và cuối cùng giai điệu hòa âm này trở thành âm nhạc. Thế rồi, vào một ngày hạnh phúc, viễn cảnh là người đó bắt đầu quá trình sáng tác và chơi những bản nhạc họ tự soạn.

Việc học các kỹ năng khác trong thời điểm đó cũng cung cấp cho người chơi piano về những điều bí ẩn xung quanh nhạc cụ. Phần nhìn thấy của phím đàn khi người chơi nhấn vào để tạo ra âm thanh thì chỉ là một hình chữ nhật nhỏ, nhưng mỗi phím kéo dài sâu vào bên trong đàn piano, ở trong đó nó vận hành như đòn bẩy. Đòn bẩy đó kích hoạt một lò xo, từ đó khiến một thanh gỗ mỏng có bóng nỉ ở đầu (búa đàn) đập vào dây đàn và khiến chúng rung lên, tạo ra một âm thanh đặc biệt. Thế rồi, có bàn đạp chân nâng cái chặn tiếng để các dây kéo nốt nhạc dài ra.

Khi thực hành, người học thu được cảm nhận về cái cách mà từng chuyển động của tay chân tác động lên cơ thể của cây đàn piano, tạo ra những phẩm chất âm thanh khác nhau, và cây đàn tự biến đổi chính nó. Giờ đây, cây đàn là sự mở rộng của một giai điệu khao khát được bộc lộ những gì sâu sắc ở bên trong. Cây đàn không còn là một công cụ tách biệt, độc lập để kiểm soát và chế ngự nữa.

Chúng ta biết rằng hai nhạc sĩ tài năng làm việc trên cùng một nhạc phổ, chơi cùng một bài hát thì cũng chơi ra những phiên bản khác nhau của cùng những nốt nhạc. Hãy thử nghe Thelonius Monk chơi “Smoke Gets in Your Eyes” và sau đó nghe Art Tatum chơi bản này cùng tông. Cả hai đều mê hoặc, tuyệt diệu và đáng giá – chúng khác biệt như chocolate và phô mai vậy.

Cảm giác tự do tăng lên khi nhạc công piano có can đảm bắt đầu ứng biến, tùy chỉnh, tinh sửa và thử nghiệm. Kỹ thuật đã phục vụ xong mục đích của nó và giờ ta có thể đánh rơi nó. Sự sáng tạo vào chiếm chỗ, với những khả năng phi giới hạn cho sự tự bộc lộ và nghệ thuật nguyên bản. Người chơi đàn có thể tiếp tục học hỏi kỹ thuật của những nhạc sĩ đi trước, nhưng giờ họ đã biết cách hoàn toàn tự thân chuyển hóa thứ tri thức về phương pháp trở thành những sự kết hợp và tác phẩm đầy sáng tạo. Người chơi đàn đã tìm thấy vị thầy bên trong và sáng tác âm nhạc của riêng mình.

Diễu hành tự do

Khám phá sự thực hành cá nhân – Một cách chân thực cho lần này

Hầu hết chúng ta đều học yoga từ một giáo viên, mà nếu may mắn thì người này chia sẻ những nguyên lý thông tuệ về hơi thở, cách căn chỉnh và tạo chuỗi. Người thầy có thể dạy học trò khởi đầu với phiên bản yoga của các âm giai – sao chép lại những khuôn mẫu đơn giản để ghi dấu những thói quen căn chỉnh định tuyến và nhìn nhận các tư thế như một khuôn chứa thay đổi hình dạng cho hơi thở.

Giống như nhạc công piano tinh chỉnh các âm giai khám phá ra rằng cùng một nốt nhạc có thể có những phẩm chất khác nhau tùy thuộc vào cách nhấn phím đàn, người yogi chăm chỉ cũng cảm thấy không có hai lần lặp lại của cùng một chuỗi tập nào lại giống hệt như nhau. 

Các khuôn mẫu, hình thức được chỉ định chứa bên trong chúng  vô số những sự kết hợp đa dạng. Chúng ta bắt đầu quan tâm hơn với công cụ cơ thể phức tạp này, không chỉ bao gồm những bộ phận mà ta nhìn thấy, mà còn cả những phần mà ta không thấy như: các phím, bàn đạp, búa và dây. Các chi, cơ bắp, xương và mạc. Thay đổi hợp âm, đảo phách, âm thứ và nhịp đánh xuống. Chuỗi tư thế, hơi thở, kiết ấn mudra và điểm nhìn drishti.

Nếu ta liên tục tò mò về chuyển động, dừng nghỉ và hơi thở, ta sẽ nhận ra cái cách mà các lựa chọn tỉnh thức bắt đầu chuyển biến  trạng thái bên trong. Chúng ta có thể cảm nhận mô liên kết giữa những lựa chọn đó. Khi kỹ thuật nhường đường cho sự ứng biến thì lằn ranh  giữa từng yếu tố riêng biệt với cái toàn thể bắt đầu tan biến.

Hoàn tất giai đoạn “Bắt chước”: Kiên trì theo đuổi Sự Tự Do của Bạn

Học để làm theo một bài tập được ấn định sẵn cũng có ích và có tính chỉ dẫn rõ ràng. Một giáo viên giỏi thực thụ là cần thiết khi giúp ta vượt qua được những thói quen không lành mạnh đồng thời là người truyền cảm hứng– và trong bối cảnh hoàn hảo thì người ấy – tạm thời thay thế cho vị thầy bên trong của bạn. Một giáo viên tuyệt vời sẽ kích thích bạn tích cực đào sâu truy tìm người bạn vô hình của riêng mình – và không bao giờ mạo nhận là người đại diện thay thế.

Một khi bạn thoải mái với những nguyên lý căn bản của thực hành an toàn, hãy tiếp tục tiến bước. Đừng dừng lại ở đó. Đừng từ chối bản thân mình trước một trong những kho tàng giá trị nhất của yoga: Đó là sự thực hành cá nhân.

Khi một học viên được tự do biến tấu với cùng một bản nhạc yoga, nhưng có thể là với một nhạc cụ khác, thì kinh nghiệm nội thể của tư thế hay chuyển động có thể thay đổi theo những cách tinh tế hay mạnh mẽ. Sự chuyển đổi nguyên sơ từ thực hành máy móc sang sự khảo sát cá nhân hóa và đầy trí tuệ đánh dấu thời khắc khi yoga bắt đầu trở thành thứ gì đó của riêng bạn, chứ không phải của người khác. Khi bạn khám phá sự chuyển động, hơi thở và sự dừng nghỉ tương thích tuyệt đối với hiện tại gần nhất, thì sự quy thuận hoàn toàn vào trải nghiệm trong cuộc thám hiểm khoái lạc này giống như ta đang chơi nhạc Jazz vậy.

Người yogini tự do

Thực hành Tự Do

Sự thành thạo trong Yoga Tự Do không được đo lường bởi cấp độ uốn dẻo hay dễ dàng trong các tư thế vặn xoắn. Nếu như phải đề cập về “sự tiến bộ”, thì điều đó nằm ở mức độ sẵn sàng mà người thực hành mang vào tấm thảm để từ bỏ những ý niệm có sẵn về những điều anh ta muốn có thực hiện trong một buổi tập. Để “nghe thấy” người bạn vô hình, bạn phải lắng nghe. Có nghĩa là tâm trí cần yên ắng lại. Có nghĩa là bạn bước lên thảm với thêm một chút khiêm tốn và thêm thật nhiều sự cởi mở đón nhận.

Thay vì nhấn nút “play” cuộn băng nhạc cũ kĩ (“Ngày hôm nay tôi sẽ tập trung vào sức mạnh, ngày mai thì tập thăng bằng”) và cắm đầu tập,  hãy bỏ đi mọi kế hoạch và  chỉ yên lặng. Bạn ngừng việc ra quyết định một mình. Bạn hỏi và lắng nghe xem trong khoảnh khắc đó cơ thể và tâm trí bạn đang khao khát điều gì nhiều nhất. Bạn chờ đợi khúc dạo đầu của bài học mới này được hiển lộ.

Bạn đang học cách đọc bảng chữ nổi Braille của thân – tâm. Việc đó đòi hỏi sự kiên nhẫn và khiêm tốn để phát triển sự nhạy cảm để nhận biết và phản hồi với những gợi ý tinh tế bên trong. Nhưng hãy nhớ: Nó hoàn toàn nằm trong khả năng của bạn. Người bạn bên trong đã chờ đợi điều này từ rất lâu. Người ấy khao khát được nghe thấy, và chờ ngày bạn dám làm theo lời gợi ý. Người bạn ấy sống chỉ vì điều này!

Dưới đây là hai ý tưởng để bắt đầu kết hợp các yếu tố tự do vào sự thực hành của bạn:

  • Biết rằng thiền định là cầu nối. Chuyển từ thực hành máy móc sang thực hành tự do đòi hỏi bạn phải lắng nghe sâu sắc. Một tâm trí tĩnh lặng và đón nhận sẽ tạo ra khác biệt hoàn toàn (Yoga Tự Do hiểu việc suy nghĩ quá nhiều là kryptonite đối với linh hồn – *kryptonite là một loại đá có khả năng tước đi sức mạnh của Superman). Với những người mới bắt đầu, hãy thêm những chặng nghỉ tĩnh lặng yên bình vào trong sự luyện tập. Erich gọi điều này là “tạm dừng tỉnh thức”. Sẽ thật tốt khi ta nhận biết những không gian vui mừng được giải tỏa. Hãy kỳ vọng, và lắng nghe, một lời gợi ý. Nó có thể đến dưới dạng một sự thôi thúc thầm thì từ bên trong hãy di chuyển hay cử động một vùng nào đó, một thứ gì đó để xóa bỏ một điểm căng thẳng. Rồi hãy tiếp tục lắng nghe và tiếp tục cuộc chơi. Bạn càng thực hành, nó sẽ càng dễ dàng hơn.
  • Đừng bối rối về những gì mà bạn trông thấy. Nhà soạn nhạc đại tài thế kỷ 19 Robert Schumann đã nói, “Khi bạn chơi đàn, đừng bận tâm ai sẽ nghe bạn.” Yoga Tự Do mời gọi bạn thay đổi sự chú ý vào cảm giác bên trong và đặt sang một bên khía cạnh hình thể bên ngoài cần phải trông như thế. Sự tập trung đặt vào nơi cảm nhận như thế nào: bớt nghĩ ngợi, lắng nghe, và cảm nhiều hơn. Bạn có thể bắt đầu với một tư thế đơn giản, quen thuộc và bắt đầu bơi trong dáng hình đó để thăm dò các lựa chọn của tư thế. Cảm nhận các lựa chọn sẽ tạo điều kiện cho dòng hơi thở dễ dàng, trơn tru hơn, hay các tùy chỉnh hỗ trợ giải tỏa các điểm co thắt hoặc mù mờ. Hãy để bản thân tự do bỏ qua một số nguyên tắc. Đầu tiên hãy thật đơn giản: Điều gì sẽ xảy ra khi bạn để bàn tay ngửa thay vì úp xuống trong Chiến binh II? Trải nghiệm về tư thế Tam giác sẽ thay đổi như thế nào nếu bạn xoay đầu nhìn về những hướng khác nhau? Sau tất cả, bạn nghĩ những yogi đầu tiên đã thực hiện tư thế đó như thế nào? Họ đã không có những sơ đồ chuỗi tư thế hay các video trên YouTube. Họ đã cảm nhận trong các chuyển động và hình dạng giúp họ thấy tự do.
Dạy Tự Do

Bạn đã sẵn sàng phá vỡ quy ước, chí ít là một chút? Khuyến khích học viên thêm tin tưởng bản thân trong những buổi thực hành cá nhân có thể là một món quà vĩ đại, nhưng trước hết, điều này có vẻ rủi ro khi thực hiện. Nhiều học viên không quen kết hợp tự thực hành cá nhân với tập luyện trên lớp nơi mà họ kỳ vọng mình sẽ tuân theo các hướng dẫn từ người giáo viên bên ngoài từ khi bắt đầu đến khi kết thúc.

Tán dương phẩm chất của sự tự thực hành là tốt, nhưng nếu như chúng ta trân trọng đủ để đan xen điều đó vào lớp tập thì thế nào? Hai giáo viên dạy yoga với cảm hứng Yoga Tự do sẽ dùng những cách thức khác nhau để tạo động lực cho học viên tự mày mò thực hành , tuy vậy đây là một số ý tưởng cơ bản để bắt đầu cuộc chơi:

Chỉ ra, và sau đó dẫn dắt tới những lựa chọn. Khi chia sẻ một chuỗi hay khuôn mẫu về chuyển động, sau vài lần lặp lại, hãy yêu cầu học viên tạm dừng và trải nghiệm các lựa chọn có thể trong lúc đang dở dang tư thế. Ví dụ, trong tư thế Cái bàn, Erich chỉ học viên di chuyển qua phạm vi chuyển động của vai và thân trên. Ấn chắc cánh tay xuống sàn để cho vai và phần trên của ngực nâng lên, cảm thấy “nâng hết cỡ” và rồi thả cho ngực trượt xuống khi bả vai di chuyển gần hơn với tai, cảm thấy “hạ hết cỡ”. Nhận biết phạm vi khả năng giữa những cực điểm này. Sau đó ung dung trở về một điểm ngọt ngào khi hơi thở trôi chảy dễ dàng.

Khuyến khích đi đường vòng. Sau khi dẫn học viên qua một chuỗi động tác dễ một vài lần, hãy cho họ cơ hội tự mình lặp lại nó, nhưng với một lời mời cứ đi theo bất cứ ngã rẽ nào đó giữa đường hấp dẫn họ . Ví dụ, trong nửa Chào mặt trời, điều gì sẽ xảy ra nếu như bạn dừng lại giữa chừng và bổ sung thêm chút vặn xoắn? Tư thế tam giác sẽ cảm thấy thế nào nếu như bạn đặt mu bàn tay phía dưới lên xương cùng và cứ để tay phía trên trôi nổi trong một chuyển động vòng tròn nhỏ trên đầu, trước khi dừng nó lại tại một điểm mà bạn cảm thấy tuyệt vời? Sẽ cảm thấy thế nào nếu bạn tự phát minh ra một thủ ấn với hình dáng của các ngón tay? Có thể những người tập cùng bạn sẽ sáng tạo ra điều gì đó mới trong những lúc rẽ ngang thế này, biến hóa tư thế thành những hình dáng chưa từng được khám phá mà tại đó dòng năng lượng tuôn chảy tự nhiên, không cần nỗ lực.

Dành ra một chút thời gian cho học viên tự tập trong lớp. Hãy tạm dừng phong cách giảng dạy kiểu Simon Says và tụ hội học viên lại trong một vài phút để dành riêng cho việc tự tập, có lẽ là gần cuối giờ. Một vài giáo viên sẽ bật một chút nhạc phối bởi vì âm nhạc kiểu này giúp mọi người dễ tách ra khỏi cái đầu cứ miên man suy nghĩ. Cứ giữ cho mọi thứ nhẹ nhàng, vui vẻ, và dễ dàng – và hãy nhận ra rằng không phải học viên nào cũng cảm thấy thoải mái khi thực hành yoga mà không có hướng dẫn. Bạn có thể nhắc nhở họ rằng đây là lúc mà họ có thể lặp lại những gì mình đã làm trong lớp, cùng lúc đó thì thử khám phá thêm các biến thể, hay cứ tự do thực hiện một chuỗi tập yêu thích, không thì cứ ngồi tĩnh lặng và tiếp nhận những gì đang xảy ra trong căn phòng.

Đang làm “Rắn hổ mang”

Sống Tự Do: Khi người học trò đã sẵn sàng, giáo viên chỉ cần rút lui

Trong một tối mùa hè êm ả Tháng Bảy năm 2016, cùng ngồi trong một vòng tròn với các học viên và bạn bè ở Montana, Ánh sáng dẫn dắt của Yoga Tự Do đã đưa ra một tuyên bố bất ngờ. Ráng chiều hoàng hôn như bơ vẽ nên những vệt dài màu cam trên sàn nhà khi Erich hít vào một hơi sâu. Sau 43 năm giảng dạy, ông nói khi thở ra, người thầy bên trong của ông đang thúc giục ông đến với một điểm dừng tỉnh thức khác – và lần này, là ngừng dạy.

Quyết tâm theo đuổi sự dẫn dắt này của ông là mẫu hình cho việc sống theo một cuộc đời được dẫn lối bởi một người bạn vô hình.

Xen lẫn với lòng biết ơn, các học viên chia sẻ sự buồn bã vì không biết đến khi nào họ lại có cơ hội được ở bên người thầy của mình. Lời cam kết tìm kiếm sự thật của Erich – và sự sẻ chia sự hiểu biết sâu sắc của ông với tất cả chúng tôi, những người chao đảo cùng trên con đường về nhà trong những vòng xoay tôi rèn  của sự tự do – đã là một chuẩn  mực đáng tin cậy suốt bao nhiêu năm cho nhiều học viên. Với nhiều người, đã là hàng thập kỷ.

Erich không bao giờ giả vờ rằng ông là người thông hiểu tất thảy. Thay vào đó, ông hòa cùng các học viên trong một cam kết đôi bên cùng tìm hiểu sự thật, vì thế họ có thể cùng học và chơi với nhau, cùng giúp đỡ nhau được tự do. Ông không hề tránh né chia sẻ những câu chuyện vấp váp của bản thân trên con đường học hỏi.

Có thật nhiều điều đáng trân trọng về một người thầy như vậy.

Chúng ta không biết khi nào hoặc liệu có khi nào người bạn vô hình của Erich sẽ bật đèn xanh cho ông trở lại với việc giảng dạy. Trong những thời điểm khó khăn này, có trời mới biết, là biết bao người chúng ta đang khao khát về một thứ giúp họ xoa dịu. Ai mà lại không muốn kết thân với một người bạn yogi sôi nổi luôn sẵn sàng khích lệ, thúc đẩy bạn kiên tâm kiếm tìm “đường ngang của dòng chảy hoàn hảo” cơ chứ?

Nếu dấu ấn của một giáo viên xuất sắc là cái cách họ đào luyện các đệ tử về chân lý tốt như thế nào, thì khi tôi nhìn lại tất cả những yogi tự do mà tôi quen, và tôi đều thấy những việc làm tốt đẹp họ đã đạt được cả khi trên và ngoài tấm thảm, thì tôi hiểu rằng Erich là một giảng viên tuyệt vời.

“Chúng ta là những Yogi của Hành tinh vào lúc này”

Các giáo viên xuất sắc thường trang bị cho chúng ta những kỹ năng để kết nối lại với cơ thể và khám phá sự thực hành của riêng mình. Việc của chúng ta là trở nên dũng cảm hơn trước đây. “Chúng ta là những yogi trên hành tinh vào thời điểm này”, Erich thích nói vậy. Điều đó có nghĩa là ta đang chấp nhận một nhiệm vụ cao cả – theo đuổi sự tự do khỏi bất cứ điều gì đang cản trở chúng ta nhận thấy sự thật, rằng chính tình yêu ràng buộc chúng ta và giải phóng chúng ta.

Chúng ta đang đi cùng nhau trên hành trình này. Đây là lúc lăn bánh xe tôi luyện và chút loạng choạng rồi đi dần vào sự ổn định. Chúng ta sẽ tập tễnh đến với ân điển trước tiên là trên thảm, và sau đó là khi xếp hàng tính tiền ở tiệm tạp hóa và trạm xe buýt, ở công sở và trong bếp, ở quầy bỏ phiếu và ở những miền quê xa xôi. Chúng ta sẽ làm điều đó ở bất cứ đâu nơi có lời kêu gọi tình yêu.

Theo Shutupandyoga

Dịch_YogaVietnam